'Bống' Hồng Nhung mãi là của mùa thu Hà Nội i

(Thứ năm | 26/06/2014 11:56)

Sau hơn 20 năm có lẻ, khi đã là bà mẹ của hai thiên thần nhỏ, Bống lại ùa vào lòng Hà Nội bằng một liveshow về mùa thu dát đầy kỷ niệm và những nồng nàn của xúc cảm tình yêu.

Không cần vẽ bày bằng những ngôn từ hoa mỹ, chỉ cần Bống mặc áo dài trắng, xõa tóc ngang vai như cô nữ sinh trường Hoàng Diệu thuở nào và đứng dưới hàng ghế khán giả cất vang lời bài ca quen thuộc: “Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ, nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ, mái ngói thâm nâu..” là người ta đã cảm thấy mùa thu như đang len lỏi trong từng ngóc ngách tâm hồn và xúc cảm.

Ấy thế nên, nhạc sỹ Hồng Kiên – giám đốc âm nhạc của liveshow “Hồng Nhung – Có phải em mùa thu Hà Nội” đã không sắp xếp các bài hát theo một trình tự thời gian quen thuộc mà lại phân chia chúng theo cảm xúc nhân vật. Bống xuất hiện không cần MC, không cần người dẫn chuyện. Bống tự dẫn dắt khán giả đi theo những xúc cảm của mùa thu, của một thiếu nữ Hà Thành.


Cứ thế, Bống vẽ nên bức tranh Hà Nội với một mớ xúc cảm phức hợp khó lý giải. Lúc nồng nàn, tinh tế; lúc trong sáng đến ngây thơ và cũng có lúc gần gũi đến độ người ta nghĩ Bống chưa bao giờ rời xa Hà Nội. Vì thế mà vẫn là: Nhớ mùa thu Hà Nội, Có phải em mùa thu Hà Nội, Phố mùa đông, Phố cổ, Nghịch nắng, Hương xưa… nhưng người nghe được thấy vô vàn kí ức và kỷ niệm tuổi thơ của Bống bé nhỏ. Đó là những buổi trưa, Bống cùng các bạn trong khu tập thể 11 Điện Biên Phủ trốn bố mẹ ra ngoài sân nghịch nắng. Đó là những lần được nghe bố cùng những người bạn ngêu ngao khúc “Hương xưa” bên cây đàn ghi ta đã cũ. Đó là những lần được mẹ nắm tay dắt lên phố cổ để hòa trong dòng người tấp nập chiều cuối năm…


Từ những mảnh vụn kí ức với mùa thu Hà Nội, Bống lại dẫn dắt người nghe trở về với công ơn của đấng sinh thành khi thể hiện cùng lúc Papa và Lời mẹ ru. Nhắc đến cha, Bống nhớ đến ca khúc “Papa” (Paul Anka) trên chính sân khấu Cung văn hóa Việt Xô năm 1987, ca khúc giúp cô đoạt giải nhất Giọng hát hay Hà Nội. Nhưng trong liveshow này, Bống không hát lại “Papa” thuở trước mà hát “Papa”, một ca khúc do chính cô sáng tác cùng Dương Khắc Linh và Thanh Bùi. “Đó là những lời ruột gan Hồng Nhung dành cho cha mình, là tình yêu vô bờ xen lẫn nuối tiếc, ân hận khi cả đời cha một mình gà trống nuôi con. Giờ đây nhìn cha đã già, mái đầu bạc trắng, Hồng Nhung thấy mình chưa làm gì được cho cha...”.


Đang lưng chừng sâu lắng, Bống bỗng chốc lột xác thành một cô gái nhí nhảnh với chiếc váy hồng lệch vai, tóc búi chéo và những ca khúc: Giọt sương trên mí mắt, Cho em một ngày, Họa mi hót trong mưa, Này em có nhớ, Bống không là Bống, Một ngày mới… Đây là những ca khúc đã gắn liền với những bước chân của cô trong con đường sự nghiệp. Tuần tự theo từng bài hát, cứ thế, Bống tự nhiên trở lại với tuổi 20 căng đầy sức trẻ. Có những lúc cao hứng, Bống còn nhảy nhót và di chuyển khắp sân khấu, thực sự  đắm chìm trong những kí ức chưa xa. Thậm chí, khi hát Lời của gió, Bống còn xuống sấn khấu để mời hai nam khán giả cùng hát với mình.

Nhí nhảnh là thế nhưng khi thể hiện Này em có nhớ, Nhớ về Hà Nội và Thủa Bống làm người thì nước mắt Bống lại tuôn dài không thể kiểm soát. Với Bống mỗi lần trở về là lại muốn “Tìm lại mình mỗi sớm thức dậy, đôi chân tôi như muốn quay về. Tôi muốn trở về quê hương, nơi tôi sinh ra đời...” - như giai điệu “Trở về” mà nhạc sỹ Dương Thụ viết tặng riêng cho Bống. Vì lẽ đó mà mỗi lầnđứng trên sân khấu, Bống không đơn thuần là hát cho khán giả nghe mà còn hát lên tiếng lòng mình, để tìm sự đồng cảm và sẻ chia.


Góp phần vào thành công của liveshow Hồng Nhung là Mỹ Linh. Đã từng song ca với nhau nhiều nhưng tối hôm qua là lần đầu hai bà mẹ cùng hát với nhau những giai điệu thật đẹp ngợi ca tình mẹ con. Mỹ Linh nói rằng: “Chưa ai trọn vẹn và viên mãn được như chị Bống lúc này. Chị có một gia đình hạnh phúc, hai thiên thần bé nhỏ, hằng ngày được tự tay chăm sóc cho con, thấy con cười, nghe con khóc… Chính sự viên mãn này càng làm cho chị Bống căng đầy cảm xúc khi hát mà không cần phải tìm đến một sự trợ giúp nào cả”.


Liveshow “Hồng Nhung – Có phải em mùa thu Hà Nội” kéo dài gần 3 tiếng nhưng khi kết thúc khán giả vẫn ngồi yên không chịu ra về. Bống thoáng chút bối rối nhưng cũng phải ngẹn ngào vì xúc động. Bống nói khéo: “theo kịch bản thì đã hết nhưng bây giờ là phần chúng ta liên hoan với nhau” và Bống lại tiếp tục hát thêm hai ca khúc Vẫn hát lời tình yêu và Như một lời chia tay. Và khi nốt nhạc cuối cùng dừng lại cũng là những tràng pháo tay kéo dài không ngớt. Hạnh phúc vỡ òa, niềm vui nối dài bất tận. Bống đã thực sự mang mùa thu gieo vào hàng nghìn trái tim yêu nhạc thủ đô.

Hà Tùng Long